Một trong những
giải pháp trước mắt mà Việt Nam cần triển khai nhanh để ứng phó với tình
trạng biến đổi khí hậu chính là nâng cao khả năng liên kết giữa các
vùng thuộc khu vực ĐBSCL. Để làm được điều này, vừa qua Bộ TN&MT
đã ra quyết định triển khai đề tài nghiên cứu khoa học Liên kết vùng
trong việc ứng phó với biến đổi khí hậu ở Việt Nam do Viện nghiên cứu
môi trường và phát triển bền vững – Viện xã hội Việt Nam thực hiện.
Sự liên kết vùng sẽ làm cho kế hoạch ứng
phó biến đổi khí hậu giữa các vùng như tứ giác Long Xuyên, vùng Đồng
Tháp Mười, bán đảo Cà Mau hay vựa lúa sông Tiền – sông Hậu… trở nên khả
thi hơn. Từng vùng sẽ xây dựng phương thức sản xuất, nuôi trồng đặc thù
phù hợp với đặc tính khí hậu, nguồn nước theo điều kiện sinh thái riêng.
Tuy nhiên, hiện Việt nam chưa có cơ chế, chính sách cụ thể trong việc
thực hiện liên kết vùng trong công tác ứng phó BĐKH.
Chính vì vậy, Đề tài nghiên cứu khoa học
này đặt vấn đề nghiên cứu cơ sở khoa học về cơ chế, chính sách liên
kết vùng trong ứng phó với biến đổi khí hậu. Đánh giá thực trạng, khả
năng và triển vọng liên kết vùng trong ứng phó với biến đổi khí hậu ở
nước ta. Qua đó, Đề xuất các giải pháp chính sách và chiến lược liên kết
vùng trong việc ứng phó với biến đổi khí hậu ở Việt Nam. Đề xuất hệ
thống quan điểm, định hướng, chiến lược, các giải pháp chính sách của
Việt Nam về liên kết vùng nhằm ứng phó hiệu quả với biến đổi khí hậu và
thảm họa thiên tai giai đoạn 2011-2050.
Theo ông Aslam Perwaiz, Giám đốc Chương
trình kiểm soát lũ của Ủy ban sông Mekong, nếu Việt Nam không triển khai
ngay giải pháp ứng phó với biến đổi khí hâu ngay từ bây giờ, đến năm
2030, an ninh lương thực tại 13 tỉnh, thành khu vực ĐBSCL của Việt Nam
chắc chắn sẽ bị đe dọa nghiêm trọng.
Cụ thể, ông Perwaiz cho biết đến năm
2030, dự báo lượng mưa từ tháng 1 đến tháng 6 hàng năm tại ĐBSCL sẽ giảm
khoảng 20% so với năm 1980. Riêng lượng mưa của tỉnh An Giang, Kiên
Giang và toàn bộ bán đảo Cà Mau sẽ giảm hơn 25%. Trên thực tế, lượng mưa
đang giảm cộng với mùa mưa đến muộn hơn mọi năm đang đẩy tình trạng hạn
hán khu vực này trở nên dữ dội hơn.
Nằm trong lưu vực hạ lưu sông Mekong,
theo ông Perwaiz, Việt Nam là một trong 10 quốc gia chịu tác động nặng
nề nhất của biến đổi khí hậu như bão lớn, xâm nhập mặn, hạn hán và lũ
lụt nghiêm trọng. Hơn thế, những rủi ro về môi trường xuất hiện ngày
càng nhiều do tốc độ đô thị hóa quá nhanh ở các tỉnh, thành khu vực
ĐBSCL cũng khiến cho cuộc sống người dân nơi đây trở nên khó khăn hơn.
Theo giáo sư Nguyễn Văn Sanh của Viện
Nghiên cứu và Phát triển Đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) thuộc Đại học
Cần Thơ, diễn biến khí hậu bất thường tại Đồng bằng sông Cửu Long
(ĐBSCL) trong thời gian gần đây không chỉ đang đe dọa đến an ninh lương
thực quốc gia mà còn ảnh hưởng đến an ninh lương thực thế giới vì Việt
Nam là nước xuất khẩu gạo lớn.
Dự báo đến năm 2030, tổng diện tích lúa
của ĐBSCL khoảng 6,8 triệu héc ta với tổng sản lượng khoảng 45 triệu
tấn. Tuy nhiên, riêng xâm nhập mặn và hạn hán sẽ làm giảm 1,8% sản lượng
lúa 3 vụ, giảm 2,7% sản lượng lúa 2 vụ tại khu vực ĐBSCL, ông Sanh nói.
Theo nghiên cứu của ông Sanh, khi mực
nước biển dâng thêm 70 cm, 38,5% diện tích đất của 10 tỉnh, thành bị ảnh
hưởng nặng nề nhất bao gồm Bến Tre, Long An, Trà Vinh, Sóc Trăng,
TPHCM, Vĩnh Long, Bạc Liêu, Tiền Giang, Kiên Giang và Cần Thơ với tổng
diện tích bị ngập khoảng 11.500 héc ta, trong đó, Bến Tre và Long An là 2
địa phương bị ngập nặng nhất.
“Nếu mạnh ai nấy canh tác theo kiểu bấy
lâu nay, chính người nông dân sẽ là đối tượng chịu ảnh hưởng nhiều nhất
từ biến đổi khí hậu trong tương lai. Thế nên cần phải đây mạnh kế hoạch
sản xuất theo hướng liên kết vùng”, ông Sanh nói.
Minh Vũ-Báo TN&MT
0 nhận xét:
Post a Comment