Trong 2 năm qua, hơn 42 triệu người ở châu Á đã phải
rời bỏ nhà cửa do thiên tai và kêu gọi các nước nhanh chóng hành động để ngăn
chặn các thảm họa trong tương lai.
Môi trường đang trở thành
một yếu tố quan trọng đối với hoạt động di cư ở châu Á-Thái Bình Dương trong
bối cảnh dân số tăng tại những vùng dễ bị thiên tai tấn công – như các vùng
duyên hải thấp hay các bờ sông bị xói mòn. Các chính phủ không nên trì hoãn
hành động. Bằng cách thực thi các biện pháp đối phó ngay từ bây giờ, các chính
phủ có thể giảm mức độ tàn phá của thiên tai, tăng khả năng chống thiên tai của
người dân và biến hoạt động di cư thành một dạng công cụ thích nghi với biến
đổi khí hậu, chứ không phải là hành động thể hiện sự tuyệt vọng, BinDu Lohani
phó chủ tịch ADB về Quản lý tri thức và phát triển bền vững nói.
Báo cáo của ADB lưu ý rằng
các nước châu Á-Thái Bình Dương không chỉ cần tập trung giải quyết tình trạng
di cư và tị nạn khí hậu mà cần khẩn cấp phát triển các chính sách và các cơ chế
đối phó với sự biến đổi dân số.
Trong báo cáo, ADB cũng cho
biết châu Á-Thái Bình Dương là khu vực xảy ra nhiều thảm họa thiên tai nhất và
cũng là nơi chịu ảnh hưởng nặng nhất từ thiên tai. Năm 2010 được coi là năm đặc
biệt tồi tệ đối với châu Á khi có tới 31,8 triệu người, trong đó có hơn 10
triệu người ở Pakistan, mất nhà cửa do các thảm họa liên quan đến khí hậu.
Ảnh:Trung tâm quốc gia về các ứng dụng xã hội
của Hệ thống thông tin địa lý, Đại học Adelaide
Mối nguy hiểm môi trường từ sự tăng lên của mực nước
biển, mực nước biển dâng, bão kết hợp triều cường sẽ là một mối quan tâm lớn đối
với các khu vực, vùng thấp ở Đông Nam Á (Yusuf và Francisco năm 2009). Các khu vực được xác định là dễ bị tổn
thương bao gồm cả hệ thống sông Mê Kong, sông Cửu Long, Hồng, và Đồng bằng châu
thổ sông Irrawaddy. Một số thành phố lớn đặt ngay tại hoặc gần với mực nước biển
trong khu vực, bao gồm cả Bangkok, Thành phố Hồ Chí Minh, Jakarta, và Manila tất
cả khả năng bị ảnh hưởng khi mực nước biển tăng và sự gia tăng dân số . Như đã chứng kiến trong suốt mùa mưa
2011 ở Bangkok (Thái Lan) và các vùng nhạy cảm bị lũ lụt như ven sông và ven biển.
Lũ lụt ở các vùng ven biển nhìn
chung là căng thẳng nhất khi nước biển dâng kết hợp với dòng chảy trong sông
cao.
Ở Việt Nam, một tổ chức phi chính phủ- Tầm nhìn thế giới đã thực hiện một
dự án từ năm 2005-2009 về việc làm giảm ảnh hưởng của bão và lũ lụt ở 10 xã làm
thí điểm. Dự án hỗ trợ phát triển các kế hoạch làm giảm các rủi ro do thiên tai
để tăng cường năng lực cấp xã giải quyết các rủi ro do thiên tai, thảm họa tự
nhiên. Một khía cạnh quan trọng của dự án mang lại là thúc đẩy nguồn thu nhập
đa dạng để giảm các tác động sinh kế do
mất mùa hoặc trang bị nghề đánh bắt thủy sản trong điều kiện thời tiết cực
đoan. Thêm vào đó, một nguồn quỹ quay
vòng được tạo ra hỗ trợ cho các gia đình chuẩn bị sẵn sàng cho việc cải thiện
lũ lụt. (World Vision 2009)
ADB cho rằng môi trường đã trở thành vấn đề trọng yếu
trong chính sách của các quốc gia trong khu vực, chính phủ các nước thường
xuyên có thiên tai cần có những hành động thiết thực nhằm tăng cường khả năng
thích nghi và giảm thiểu thiệt hại do thiên tai gây ra.
Ngoài ra, ADB kêu gọi chính phủ các nước tăng đầu tư vào cơ sở hạ tầng và dịch vụ thiết yếu ở thành thị nhằm thích ứng với xu hướng ngày càng tăng những dòng người di cư từ nông thôn ra các đô thị lớn.
Theo ước tính của ADB, tới năm 2050, khu vực châu Á-Thái Bình Dương cần chi tới 40 tỷ USD/năm để đối phó với tác động của hiện tượng Trái Đất ấm dần lên./
Ngoài ra, ADB kêu gọi chính phủ các nước tăng đầu tư vào cơ sở hạ tầng và dịch vụ thiết yếu ở thành thị nhằm thích ứng với xu hướng ngày càng tăng những dòng người di cư từ nông thôn ra các đô thị lớn.
Theo ước tính của ADB, tới năm 2050, khu vực châu Á-Thái Bình Dương cần chi tới 40 tỷ USD/năm để đối phó với tác động của hiện tượng Trái Đất ấm dần lên./
Thành Luân-Tổng hợp từ internet
0 nhận xét:
Post a Comment